Cụ thể, anh Jin được mời tham gia "chương trình tri ân khách hàng lâu năm", mua thẻ nội bộ giá 8.888 tệ, họ sẽ bán lại giúp anh với giá 16.666 tệ.
Để tăng độ tin cậy, phòng gym cam kết nếu trong hai tháng không bán được sẽ hoàn lại toàn bộ tiền, nếu bán được sẽ thu 10% hoa hồng. Sau một hồi do dự, Jin đồng ý.
Chỉ vài ngày sau, anh được báo có thêm suất mua. Nghĩ nếu bán được như sẽ lời lớn, anh nạp tiếp vài chục nghìn tệ. Khi số tiền lên 130.000 tệ, nhân viên giới thiệu Jin gặp quản lý. Người này tiếp tục vẽ ra viễn cảnh sinh lời hấp dẫn.
Trong hai tháng tiếp theo, Jin liên tục nạp thêm, tổng cộng 870.000 tệ, đổi lấy 26 hợp đồng gồm thẻ tập và khóa huấn luyện cá nhân. Theo tính toán, số thẻ này đủ dùng 300 năm.
"Tôi tính toán số thẻ này bán được sẽ lời hơn 1,6 triệu tệ", anh nói.
![]() |
Chàng trai chi 870.000 tệ mua thẻ tập gym tới 300 năm không hết. Ảnh: World Journal |
Nhưng đến hạn 15/7, tiền không về tài khoản. Hỏi lại, nhân viên nói "kế toán đang xét duyệt". Chờ thêm 10 ngày vẫn im lặng, Jin bắt đầu nghi ngờ. Khi xem lại hợp đồng, anh mới thấy không ghi số tiền và thời hạn hoàn trả, kèm điều khoản "quyền lợi hội viên không thể chuyển nhượng".
Tìm đến phòng gym, Jin không gặp được nhân viên bán hàng, cũng không liên lạc được quản lý. Tra cứu pháp lý cho thấy người ký hợp đồng với Jin là ông Yu, đại diện pháp luật của phòng tập, nhưng cũng mất liên lạc.
Một luật sư ở Hàng Châu cho biết theo quy định của pháp luật Trung Quốc, giá trị nạp vào thẻ trả trước không được vượt quá 5.000 tệ, nên hợp đồng của Jin có nhiều vi phạm. Tuy nhiên, ngay cả khi kiện ra tòa, thời gian giải quyết kéo dài và khả năng lấy lại tiền rất thấp nếu doanh nghiệp đã rút hoặc tẩu tán tài sản.
Câu chuyện mua thẻ tập 300 năm đã gây thảo luận sôi nổi trên mạng xã hội. Một bộ phận cho rằng Jin cũng có một phần trách nhiệm vì hám lợi mà mờ mắt.
Bảo Nhiên (Theo World Journal)