Trong khi nhiều người vật lộn để có được giấc ngủ mỗi đêm, một số người lại ngủ li bì suốt nhiều ngày do một hội chứng hiếm gặp. Kleine-Levin (KLS), hay còn gọi "hội chứng người đẹp ngủ" hoặc "hội chứng ngủ đông gia đình", là một rối loạn thần kinh khiến bệnh nhân ngủ trong thời gian dài, có thể lên tới 16-20 giờ mỗi ngày. Đây là căn bệnh hiếm gặp, tỷ lệ chỉ một đến 5 người trên một triệu dân số, phổ biến hơn ở người Do Thái Ashkenazi. Tới nay, chỉ khoảng 500 ca được báo cáo trên các tạp chí y khoa.
Khoảng 70% bệnh nhân KLS là nam giới, nhưng hội chứng có thể ảnh hưởng đến cả hai giới, thường khởi phát từ độ tuổi dậy thì và kéo dài trung bình 14 năm. KLS thuộc nhóm rối loạn giấc ngủ trung ương, trong đó có cả chứng ngủ rủ. Bệnh diễn tiến theo chu kỳ, xen kẽ giữa những giai đoạn phát tác và thuyên giảm, kéo dài trong khoảng 10 đến 20 năm.
Mỗi đợt KLS có thể kéo dài trung bình 10 ngày, đôi khi lên tới vài tuần. Trong một số trường hợp, bệnh nhân ngủ liên tục suốt 70 ngày. Ngoài buồn ngủ quá mức, họ có thể trải qua cảm giác đói cồn cào, tăng ham muốn tình dục, ảo giác và thay đổi hành vi như kích động, mất phương hướng. Nhiều người cũng bị lo âu, trầm cảm và suy giảm trí nhớ.
![]() |
Một đợt bệnh của người mắc hội chứng 'người đẹp ngủ' có thể kéo dài khoảng 10 đến 20 ngày. Ảnh: Adboe Stock |
Theo Quỹ Kleine-Levin, trung bình mỗi bệnh nhân trải qua khoảng 20 đợt bệnh trong suốt đời. Trong các giai đoạn phát tác, người bệnh thường được khuyên ở nhà do nguy cơ bị tai nạn nếu mất lái hay vận hành máy móc.
Nguyên nhân gây KLS hiện chưa được xác định rõ, nhưng nhiều giả thuyết cho rằng có thể liên quan yếu tố di truyền hoặc hậu quả chấn thương, nhiễm trùng. Một nghiên cứu năm 2005 cho rằng KLS có thể là hậu quả của phản ứng tự miễn sai lầm, trong đó cơ thể nhầm lẫn mô não là tác nhân lạ.
Các yếu tố có thể khởi phát cơn KLS bao gồm nhiễm trùng, dùng chất kích thích, chấn thương đầu, gắng sức thể chất, căng thẳng. Trong cơn ngủ, người bệnh vẫn có thể ăn uống, đi vệ sinh nhưng thường không nhớ rõ, rất khó tham gia các hoạt động vượt quá mức tự động.
"Tôi đánh mất tất cả trong thời gian phát bệnh: không thể đến trường, xa cách gia đình và dần mất liên lạc với bạn bè", một bệnh nhân chia sẻ.
Sau cơn phát, hành vi và nhịp sinh hoạt của người bệnh sẽ trở lại bình thường.
Việc điều trị KLS thường kết hợp thuốc (lithium, steroid tiêm tĩnh mạch, thuốc kích thích) nhằm giảm tần suất, thời gian và mức độ nghiêm trọng. Ngoài ra, liệu pháp tâm lý cũng được khuyến nghị giúp bệnh nhân đối phó với các triệu chứng như lo âu, trầm cảm hay rối loạn ham muốn.
Thục Linh (Theo NY Post)