Qua gần ba thập kỷ, Inter vẫn khiến Ronaldo dán mắt vào màn hình TV và làm trái tim anh rung lên đầy cảm xúc. Dĩ nhiên, không phải lúc nào cũng vậy, nhưng cứ mỗi khi Inter bước vào những trận đấu thực sự quan trọng, cảm giác ấy luôn trỗi dậy.
Ronaldo thú nhận, mỗi khi nhìn thấy màu áo xanh-đen, anh vẫn cảm nhận được một thứ tình cảm khó định nghĩa – sự pha trộn giữa tình yêu, cảm giác thân thuộc, và cả nỗi nhớ về những ngày tháng đau thương nhưng đầy tuyệt diệu. Đó là sợi dây gắn kết không bao giờ phai với đội bóng mà anh đã gắn bó 5 năm, trong giai đoạn quan trọng của sự nghiệp và cuộc đời.
![]() |
Ronaldo Nazario sinh năm 1976, ba lần là cầu thủ hay nhất thế giới của FIFA, năm 1996, 1997 và 2002, cùng Brazil hai lần vô địch World Cup năm 1994 và 2002. |
Sợi dây ấy được thời gian và những sự kiện tái kết nối, mỗi khi Inter trở lại trong cuộc sống của Ronaldo. Như cách đây vài tuần, khi anh trở lại Milan sau nhiều năm. "Tôi nhớ thành phố này biết bao", Ronaldo chia sẻ với La Gazzetta dello Sport, kể về chuyến tham dự bữa tiệc sinh nhật lần thứ 80 của Massimo Moratti – người đã đưa anh đến Italy.
Trận chung kết Champions League giữa Inter và PSG vào ngày 1/6 sắp tới, với "Người ngoài hành tinh", đã có một khúc dạo đầu không tầm thường. "Tôi đã xem trận Inter - Barca trên truyền hình, thật sự là một trận cầu mãn nhãn. Hôm đó, tại nhà của Chủ tịch, tôi đã nói chuyện với các đồng đội cũ từ những ngày ở Inter. Tất cả chúng tôi đều có chung cảm nhận: không thể rời mắt khỏi màn trình diễn đó".
"Đúng vậy, đó là một show diễn – có lẽ khiến CĐV hai đội thót tim, nhưng ngay cả những người xem như tôi cũng gần như nín thở, bởi chúng ta chứng kiến được nhiều hơn những gì kỳ vọng. Trong bối cảnh bóng đá ngày nay thường đầy những trận đấu nhàm chán, đây là cơ hội để 'làm hòa' với tình yêu bóng đá. Và thật tuyệt vời khi hai trận đấu đó – cả lượt đi lẫn lượt về – đều mãn nhãn, giữa hai đội bóng cũ của tôi".
Màn trình diễn ấy đã mang lại tấm vé vào chơi trận chung kết Champions League lần thứ hai trong vòng ba năm cho Inter. "Khi bạn giành quyền vào chung kết Champions League, thật khó để nói chắc chắn rằng một đội xứng đáng hơn đội kia", Ronaldo nhận định. "Đó giống như việc dự đoán đội vô địch và tin rằng mình đúng tuyệt đối. Đội nào thắng cuối cùng là đội có lý, và thực tế, Hansi Flick đã phải chúc mừng Inter. Tối hôm đó, Inter rõ ràng có một thứ vượt trội hơn Barca, và họ cần giữ được điều đó trong trận chung kết: khả năng bám chặt lấy trận đấu, gần như với sự giận dữ, cho đến phút cuối cùng. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của các cầu thủ Inter là đủ hiểu".
- Hình ảnh nào khiến anh ấn tượng nhất?
- Chắc chắn là ánh mắt của Francesco Acerbi sau khi ghi bàn...
- Từ góc nhìn của một cựu tiền đạo, anh cảm thấy thế nào nếu đối đầu với Acerbi?
- Khó khăn đấy, bởi cậu ấy dường như luôn đoán trước được ý định của các tiền đạo. Kinh nghiệm là yếu tố quan trọng, và trong một trận chung kết Champions League, nó còn quan trọng hơn nữa.
![]() |
Acerbi ăn mừng sau khi ghi bàn cho Inter trong trận lượt về bán kết Champions League với Barca trên sân Giuseppe Meazza, Milan, Italy ngày 7/5/2025. Ảnh: AFP |
- Cũng từ góc nhìn của một cựu tiền đạo, ai đáng gờm hơn: Yann Sommer hay Gianluigi Donnarumma?
- Đó sẽ là một cuộc chiến thú vị. Donnarumma là mẫu thủ môn mà vóc dáng của cậu ta khiến bạn không nhìn thấy khung thành, làm bạn mất đi những lựa chọn sút bóng. Tôi đã xem cậu ấy trong hai trận bán kết, thật sự khiến Arsenal bất lực. Còn Sommer khó lường hơn: trong một khoảnh khắc, cậu ấy xuất hiện ở nơi bạn không ngờ tới. Pha cứu thua trước Lamine Yamal ở phút cuối thật sự xuất sắc. Bạn có thấy khuôn mặt của cậu nhóc đó không? Cậu bé như muốn nói "Cái quái gì thế này?!". Champions League được quyết định bởi những khoảnh khắc như thế, một pha cứu thua ở bán kết, hoặc có thể là ở chung kết. Hãy chờ xem.
- Về kinh nghiệm, Inter có vẻ lợi thế hơn PSG?
- Kinh nghiệm không chỉ nằm ở tuổi tác trên giấy tờ, mà là những năm tháng thi đấu ở đẳng cấp cao. PSG có những cầu thủ đã chơi nhiều trận lớn, không kém gì Inter. Vì thế, tôi nghĩ đây sẽ là một trận chung kết rất cân bằng. Hy vọng cũng sẽ là một trận đấu đẹp mắt, như tất cả chúng ta mong đợi.
- Theo anh, Barcelona hay PSG mạnh hơn?
- Tôi nghĩ Barca là đối thủ "lý tưởng" để Inter đối đầu trong một trận cầu lớn. Ý tôi là họ cực mạnh ở hàng công – như Inter cực mạnh ở hàng thủ – nhưng lại thiếu cẩn trọng ở hàng phòng ngự. Inter có những cầu thủ, không chỉ tiền đạo, sẵn sàng trừng phạt sai lầm. Trong khi đó, đối đầu với PSG có thể sẽ khó khăn hơn. Nhưng Inzaghi hiểu rõ điều này.
- Ý anh là Inzaghi hiểu Luis Enrique?
- Các đội bóng của Enrique luôn có sự cân bằng. Việc từng huấn luyện ở Italy chắc chắn đã giúp ông ấy phát triển về tư duy và chiến thuật. Vấn đề với Inter là hàng công của PSG không hề thua kém Barca nhiều. Dù sao, PSG cũng chưa bao giờ thiếu ngân sách, nhỉ?
- Về ngân sách, Inter có vẻ thua thiệt hơn PSG?
- Về chuyện này, tôi khá rành. Thỉnh thoảng tôi vẫn nói chuyện với Piero Ausilio (Giám đốc thể thao của Inter Milan), và mới đây chúng tôi đã ăn tối cùng nhau ở Milan. Trong vài mùa chuyển nhượng gần đây, Inter luôn phải làm việc trong giới hạn tài chính nghiêm ngặt. Như nhiều giám đốc thể thao khác, họ phải giỏi trong việc tìm ý tưởng, không chỉ dựa vào tiền. Và tôi phải nói, Inter đã làm rất tốt.
- Theo anh, tiền đạo nào của PSG đáng ngại nhất?
- Đó luôn là người đến với trận đấu trong trạng thái tinh thần tốt nhất. Tôi nghĩ Dembele, với hơn 30 bàn mùa này, sẽ xem trận chung kết như cơ hội để khẳng định bản thân. Cậu ấy sẽ thi đấu với tâm thế vừa quyết tâm vừa thoải mái. Nhưng tôi đặc biệt thích Barcola – mẫu cầu thủ cầm bóng và khiến bạn phải thốt lên: "Giờ thì xem cậu ta làm gì!" Và cả Kvaratskhelia, người mà chắc các bạn hiểu rõ hơn tôi.
- Tức là, Enrique có ít tiền đạo để lo lắng hơn Inzaghi?
- Ở Inter, không chỉ Lautaro và Thuram ghi bàn, vì lối chơi của họ khác biệt: cả đội hỗ trợ hai tiền đạo này. Tất nhiên, việc có thể tin tưởng vào những phút chất lượng từ Taremi hay Arnautovic sẽ rất quan trọng với Inzaghi. Về Lautaro, tôi ấn tượng với hai điều: ánh mắt của cậu ấy trong trận gặp Barcelona – dù không khỏe, cậu ấy như muốn nuốt chửng trận đấu. Tôi tin ở Munich, khi đã hồi phục thể lực, Lautaro sẽ còn bùng nổ hơn. Tôi mong cả đội Inter, từ Barella trở đi, cũng sẽ có ánh mắt ấy.
- Điều thứ hai về Lautaro khiến anh ấn tượng là gì?
- Tôi thấy những bức ảnh của cậu ấy hôm thứ Sáu, trông thực sự thất vọng vì mất Scudetto. Một đội trưởng như vậy biết cách biến nỗi tức giận thành động lực tích cực, kéo cả đội đi lên với khát khao phục thù.
- Theo anh, Inter đã trải qua cảm giác thế nào ở Serie A mùa vừa qua: bị mất hay bị ném đi?
- Ném đi là từ nặng nề, thiếu tôn trọng Napoli. Đúng là trên lý thuyết, Inter mạnh hơn Napoli. Nhưng đừng quên Inter đang bước vào trận chung kết Champions League lần thứ hai trong ba năm. Tôi không chỉ chưa từng vô địch, mà còn chưa bao giờ vào đến chung kết...
- Còn về Thuram?
- Tôi chưa xem hết các trận mùa này, chỉ những trận quan trọng, nhưng trận Champions League gần nhất ở San Siro đã đủ để tôi thấy: Thuram là mẫu đồng đội mà bất kỳ chân sút nào cũng muốn có bên cạnh. Tôi từng đối đầu với bố cậu ấy, một hậu vệ xuất sắc. Chắc chắn ông ấy đã truyền cho Marcus một phần tinh thần thép. Nếu cùng thời, một người như Marcus chắc chắn sẽ giúp tôi ghi rất nhiều bàn.
![]() |
Ronaldo được đồng đội lau giày sau khi ghi bàn trong trận chung kết UEFA Cup (tiền thân của Europa League) năm 1998. Ảnh: Reuters |
- Anh nghĩ gì khi chưa từng giành Champions League. Đó có phải là danh hiệu duy nhất còn thiếu trong sự nghiệp của anh?
- Tôi không phải người duy nhất. Tình cờ, tôi từng đọc danh sách những huyền thoại chưa từng vô địch: từ Buffon, Matthaus đến Maradona – tôi ở trong một nhóm rất đặc biệt đấy chứ. Nhưng sẽ tuyệt vời nếu Inter ngày nay mang lại niềm vui này cho tôi, niềm vui duy nhất tôi còn thiếu. Như năm 2010, họ đã làm điều đó cho tất cả những Interista như chúng tôi, những người vì lý do này hay lý do khác, chưa từng chạm đến chiếc cúp ấy.
- Cảm giác của anh khi thấy Carlo Ancelotti dẫn dắt đội tuyển Brazil?
- Tôi tò mò và chờ đợi. Có lẽ đây là trường hợp một HLV hay nhất thế giới dẫn dắt đội tuyển vĩ đại nhất thế giới. Thời tôi, một HLV ngoại trên băng ghế tuyển Brazil là điều không tưởng, nhưng thời thế đã thay đổi, bóng đá toàn cầu hơn, và Ancelotti không phải HLV ngoại bình thường. Tôi chúc ông ấy thành công, ông ấy đã hiểu người dân Brazil yêu mến mình thế nào rồi đó. Nhưng cần thời gian để thích nghi với một thực tế mới. Mục tiêu là World Cup 2026.
Hoàng Thông (theo Gazzetta dello Sport)